Những nhành hoa thắm Dương Kinh tập 9

NGÔ ĐĂNG CẢNH

Người vợ

Bao năm trong trăm đắng nghìn cay

Lặn lội ruộng đồng suốt tháng ngày

Tảo tần xây dựng hai vai gánh

Hiếu nghĩa đôi đường vẹn cả hai

Hạnh phúc vinh hoa hòe quế nở

Sum vầy đầm ấm hai hòa hai

Xóm làng đoàn kết thêm công sức

Tiếng thơm lưu mãi với ngày mai.

PHẠM CUÔNG

Dạ

 

Dạ là thế muôn lần em dạ

Dạ với người và dạ với ta

Dạ chấp nhận sau khi em đã rõ

Gọi dạ rồi nghe gần gũi thiết tha.

BÌNH DÂN

Hà Nội nhớ

 

Hà Nội phố tôi yêu

Từ bao giờ không biết

Lối cũ và dáng quen

Vẫn trong tôi da diết ...

Một chiều bên Hồ Tây

Bờ vai tôi em ngả

Ngấn mắt tròn thương quá

Lòng ai sóng dâng đầy

Hà Nội xa từ ấy

Và ước mơ giảng đường

Chỉ còn trong khao khát

Một trời thu yêu thương!

 

 

 

DUY DŨNG

Tuổi Canh Thìn

 

Ở tuổi Canh Thìn lắm chông gai

Gian nan vất vả chẳng quản nài

Nhưng mỗi bước đi đều có ích

So đời thế sự vẫn khoan thai.

ĐINH VĂN DỤ

Duyên quê

Nắng hè ngày ấy chói chang

Tôi cùng em gánh nắng vàng về sân

Lúa rung theo nhịp bước chân

Mang về mùa gặt ruộng gần đồng xa

Sợi rơm quấn chặt tình ta

Hương đồng gió nội đậm đà duyên quê

Bây giờ nắng nhạt triền đê

Ta gom nhặt nắng mang về cho nhau.

 

ĐINH VĂN DỤ

Sáng niềm tin yêu

Bao nhiêu muối mặn gừng cay

Cất lên khúc hát hôm nay vẹn tròn.

Từng trang kỷ niệm vàng son

Trải qua khói lửa đạn bom một thời.

Đi trên đường mới đổi đời

Thắm xanh cả một khoảng trời tin yêu.

LƯƠNG XUÂN DÂN

Mẹ

Mừng mẹ tuổi 100

Nắng mưa rách áo mẹ tôi

Cả đời gom gió để rồi đếm đong

Bước chân mòn vẹt đường vòng

Kiếm tìm bống lác cáy còng biển xa

 

Đồng Mô, Cống Vạc đã qua

Mênh mông Đình Vũ - Bàng La bãi cồn

Trùng khơi chớp bể mưa nguồn

Ban mai vội vã hoàng hôn mải chiều

Thương đàn con khổ bao nhiêu

Héo hon lòng mẹ trăm điều gian truân

Phơi đời tắm gội tuổi xuân

Nhuộm màu mưa nắng phong trần mẹ ơi!

Trăm năm nặng gánh đầy vơi

Trăm năm trăm tuổi cuộc đời thuỷ chung

Mắt cười tự tại ung dung

Rộng vòng tay mẹ vui cùng cháu con.

LƯƠNG XUÂN DÂN

Hội xuân

Tặng Minh Tuệ

Áo ba tầm lại vào xuân

Chị hai tóc để vấn trần khoe duyên

Quai thao nón lá nghiêng nghiêng

Anh hai ô ngả mạn thuyền ngóng trông

Yếm xồi khăn xếp môi hồng

Câu ca quan họ hội đông có nhời

Liền anh sẽ đón sang chơi

Liền chị lúng liếng nụ cười trầu cay.

Trầu cay chớ có cầm tay

Đỏ môi bên ấy cho say bên này

Say câu đối đáp gió bay

Tình còn giăng mắc để nay hẹn chờ

Đố ai bên ấy vần thơ

Hội nào giã bạn đêm mơ tưởng lòng

Bến nào trong đục hai dòng

Hội tan dan díu sổ lồng theo nhau

Áo ô khăn xếp năm sau

Người ơi người ở nhớ câu đừng về

Yếm  nào đốt đỏ bùa mê

Quai thao vấp phải áo the tôi tìm.

 

Viết bình luận