PHẠM NGUYÊN HÙNG
Đình Vàng
Cái đêm trăng sáng quê mình
Ai đem vàng dải sân đình phơi trăng
Đao đình vút nét trăng cong
Ai đem thắp nến vàng ròng mái hiên
Uốn câu hát đúm nên quen
Để hương duyên bén mà quên đường về
Ước gì có một đêm kia
Vít vầng trăng tỏ mà chia cho người
Sông trăng bên lở bên bồi
Quả trầu nửa giấu, nửa mời ai hay
Duyên trời cho gặp nhau đây
Thì xin chín đắm mười say nhau cùng.
BÙI KỶ
Nước nguồn Đa Độ
Khởi nguồn từ cống Trung Trang
Chảy qua cầu Vàng, cầu Nguyệt, cầu Đen
Dòng sông Đa Độ thân quen
Tưới nguồn nước mát hương sen ngát đồng.
Chiêm mùa xanh lúa mênh mông
Thủy lợi, thủy sản, giao thông thuận hòa
Nguồn tài nguyên quý quê ta
Nhờ dòng nước bạc mà ra thóc vàng.
Nhờ công ơn Đảng vinh quang
Dắt ta từng bước vẻ vang cuộc đời
Nếu không có Đảng con ơi!
Thì sao có được cuộc đời hôm nay.
QUANG KHOẢNG
Giọt mặn
Những vòng hoa mang nặng nỗi tiếc thương
Thả xuống biển dập dềnh theo sóng gió
Gợi hoài niệm về đoàn tàu "không số"
Theo con đường mang tên Bác ra khơi
Con đường xưa chói lọi ánh mặt trời
Đường trên biển đã trở thành huyền thoại
Bao chiến tích lẫy lừng còn lưu mãi
Những con người bất tử với thời gian.
Dũng khí oai hùng, tư thế hiên ngang
Quyết hy sinh không sa vào tay giặc
Biển gầm lên. Lửa vút cao sáng rực
Vắng một tàu. Nhiều tàu khác lập công
Các anh về với lòng biển mênh mông
Như lòng mẹ vẫn nâng niu, ấp ủ
Đồng đội thắp nén tâm nhang cháy đỏ
Giọt mặn rơi, gửi dòng mặn đại dương.
QUANG KHOẢNG
Gửi xuân đến đảo Trường Sa
Gửi vào không trung cánh sóng
Lời xuân đến đảo Trường Sa
Mang tình xuân ra hải đảo
Mừng xuân, lời chúc thay quà
Vẫn biết quân dân trên đảo
Vật chất còn nhiều khó khăn
Vui xuân không rời tay súng
Nâng cao ý chí tinh thần
Ngày đêm tuần tra lãnh hải
Quyết tâm bảo vệ chủ quyền
Đất liền chung lòng góp sức
Giữ gìn hải phận thiêng liêng
Có chuyến tàu nào rời đảo
Gửi về đất mẹ quê nhà
Từ nơi đầu sóng ngọn gió
Sẻ chia vài nhánh Phong Ba.
NGÔ QUANG KHOÁT
Ru mình
Thơ ru đời nở nụ cười
Ta ru ta một phận người rủi may
Ru trong thao thức hao gầy
Miên man với những giãi bầy tâm tư
Ru người khúc bớt gió mưa
Ta ru ta giấc mộng xưa ngậm ngùi
Ru người năm tháng ngọt bùi
Đi trong nhân thế tìm lời hồi sinh
Mong ru được khúc tang tình
Lấy mình mà tự ru mình lớn khôn.
NGÔ QUANG KHOÁT
Chợ người
Vô tình lạc đến chợ mơ
Thấy người, không thấy bán mua thứ gì
Vui buồn,
Giọt ước rơi đi
Còn con mắt héo
Gió thì lang thang
Đứng ngồi, chen lấn mấy hàng
Sức dài vai rộng, chẳng mang gánh gồng
Đến chợ chỉ có tay không
Lại lo phải vía ế rông cả ngày.
Được người chọn đến là may
Tan chợ mà vẫn trắng tay thì buồn
Mấy phen chớp bể mưa nguồn
Sức người ế giữa dỗi hờn nhân gian.
Miên man giữa giấc mơ màng
Tôi thầm ước chợ vắng bàn chân thô.
TRẦN KHÁI
Đất nước tôi
Đất nước tôi tựa lưng vào núi
Cõng trên mình cả dãy Trường Sơn
Bờ biển dài chang chang cát bụi
Biển mênh mông xanh đến chân trời.
Tổ Quốc tôi mềm như dải lụa
Hằn trên mình vết cứa dọc ngang
Qua đói khổ lớn lên từ lúa
Bao chiến công tên tuổi còn vang
Vẫn đứng đấy bốn mùa gió lộng
Dáng hiên ngang dõi phía trùng khơi
Hòn đảo nhỏ cũng là bờ cõi
Ông cha ta tạo lập bao đời
Yêu mùa xuân thêm yêu đất nước
Nay cháu con giữ lấy trời xanh
Và giữ cả nghĩa tình sau trước
Nỡ mưu toan- ỷ thế giật giành
Đất nước này không muốn chiến tranh.
TRẦN KHÁI
Phụ nữ
Ở đâu có phụ nữ
Ở đó có niềm vui
Đồng quê thêm mầu mỡ
Trẻ thơ rộn tiếng cười
Nếu không có phụ nữ
Chỉ đêm không có ngày
Hoa cũng buồn không nở
Nụ cười cũng tắt ngay.
Phụ nữ là như vậy
Đáng quý trọng vô cùng
Hãy sẻ chia giữ lấy
Sống vẹn nghĩa thủy chung.
BÙI THẾ KHẢI
Chiều thăm quê bạn
Cùng là người lính tuổi già
Chiều nay có dịp sang nhà thăm anh
Ngõ quê đan bóng tre xanh
Cây vườn trái ngọt trĩu cành hương đưa
Tâm tình câu chuyện say sưa
Cùng chung cảnh ngộ gió mưa cấy cày
Vợ con chai sạn bàn tay
Ruộng vườn ao cá rụng đầy dấu chân.
Vượt qua nghèo khó gian truân
Đổi đời rơm rạ, vườn đầm, nhà xây
Niềm vui ngày mới dâng đầy
Ngỡ như thắng trận... tháng ngày Trường Sơn.
TÔ TẤN KHẢI
Nhớ quê hương
Xa xứ nghe lòng vọng cố hương
Bâng khuâng nhớ lại trống tan trường
Đường làng mẹ đợi ngày mưa nắng
Ngõ xóm cha trông lúc gió sương
Nghĩa nước ra đi bền chí hướng
Tình nhà gắn bó vẹn đôi đường
Phong trần chi kể đời gian khó
Thương mẹ khổ nghèo tóc đẫm sương.
Viết bình luận